Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tình Thương Và Trí Huệ Của Sư Phụ Trong Mỗi Lần Hội Ngộ, Phần 3/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Interviewer, Sheree: Để xem nào. Chúng ta sẽ cố gắng nói về… Chúng ta sẽ không có nhiều thời gian lắm, nên chỉ lướt qua một vài điểm chính trong những điều Ngài giảng dạy. (Được.)

Có lẽ, có lẽ nếu Ngài có thể chia sẻ cái nhìn khai ngộ của Ngài về thế giới ngày nay, (Vâng.) vì tôi không biết liệu có phải bây giờ chúng ta chỉ đơn giản là được cập nhật thông tin nhiều hơn. (Đúng.) Chúng ta có CNN, chúng ta có vệ tinh, chúng ta thấy mọi thứ. (Đúng.) Hay là thế giới vốn luôn như vậy, nhưng chỉ là giờ đây chúng ta nhìn thấy mọi ảnh hưởng đó một cách tức thời hơn? Và cần điều gì để thế giới trở nên tốt đẹp, đúng đắn hơn một chút? Và tôi biết rằng đây sẽ hoàn toàn là câu trả lời từ chính Ngài, chỉ đến từ Ngài mà thôi. Tôi thường hay nghĩ rằng phải có một loại Tia Sáng Vũ trụ nào đó chiếu xuống và khiến con người không còn muốn bắn giết nhau nữa. Khiến con người thực sự có chút mệt mỏi với chiến tranh, (Đúng, đúng.) và thực sự mệt mỏi vì không muốn mang súng lục đến trường và nói: “Ồ, cặp của mình nặng quá vì toàn là sách vở. Chắc mình sẽ để súng ở nhà”. Ngài biết không, tôi luôn nghĩ là phải có một điều gì đó Thiêng Liêng.

Master: Đúng, đó cũng là điều tôi đang nghĩ đến, cưng à. Nhưng, cô biết không…

Interviewer, Sheree: Ồ, hay quá. Dạ, Ngài cứ nói bất cứ gì. Tôi sẽ hỏi câu đó. Chỉ là, tôi phải nói, nhìn chung, mục đích của buổi phỏng vấn này là để mang đến cho những thính giả đang lắng nghe có thể nắm bắt được điều gì đó. Bởi vì đối với nhiều người, điều này sẽ rất khác biệt, khi họ được nghe từ một người (Vâng.) như Chính Ngài. (Phải.) Và tôi thật sự muốn thực hiện điều này. (Được.) Nên tôi muốn nội dung này thật sự thiết thực. (Hơn nữa, có thể một lúc nào đó, Ngài ấy sẽ quay lại thành phố, và có một bài giảng mở rộng hơn, nên để mọi người biết rằng đây chỉ là một phần nếm thử thôi.)

Ồ, vâng, chúng ta có thể nói về việc Ngài đã đến đây, nhưng chương trình này sẽ được phát sóng vào ngày 28 (tháng 11). Tôi đang làm một băng cassette để có vị nào muốn thì có thể lấy. (Được, cảm ơn.) Và có ghi cả ngày giờ nữa. (Tuyệt lắm.) Và chúng ta sẽ nói về việc Ngài đã đến đây, Ngài có thể quay lại, khi nào, đầu năm sau chăng? (Vâng, Ngài có một chuyến hoằng pháp vòng quanh thế giới. Ngài vẫn chưa lên kế hoạch.) Mọi thứ trong Vũ trụ đều đúng theo lịch trình. Chúng ta cứ chờ thôi, chờ đến lúc đó. Vậy nên… (Đây sẽ là lần đầu tiên người ta có cơ hội được nghe Ngài và có cảm nhận. Vậy …) Để xem thử buổi này thế nào. Chúng ta chỉ có được chưa đầy 15 phút. (Được.) Vậy chúng ta chỉ đi lướt qua vài điểm chính thôi (Đúng vậy.) và nếu khán giả quan tâm, chúng tôi sẽ nói là Ngài có dự định quay trở lại, (Vâng. Được rồi.) coi như một điều để họ suy ngẫm thêm. Tôi rất muốn xem một số điều này sẽ diễn ra như thế nào. Mỗi khi... mỗi khi có ánh đèn chớp là tôi cứ phải nghịch tóc.

Master: Không sao đâu. Cô đẹp mà, đừng lo. Chúng tôi sẽ gửi băng ghi hình cho cô, nếu cô muốn nhìn lại mình. Hôm nay cô đẹp mà, phải không? (Đúng vậy.)

Interviewer, Sheree: Vâng, hôm nay cũng không tệ. (Một ngày tóc đẹp đấy.) Không, không phải đẹp… mà là kiểu tóc hôm nay dễ nhìn thôi. (À, thật vậy, thật vậy…) Vâng, cảm ơn Ngài. Ngài làm tôi choáng ngợp với những lời khen dễ thương thế này. (Cô không cần mong đợi gì hơn đâu, trừ khi cô làm tóc kiểu khác. Còn khi là kiểu tóc bình thường, thì như vậy là đẹp lắm rồi.) Tối nay tôi sẽ gặp bạn trai và nói: “Jane Fonda đó nha”, (Đúng rồi. Cô ấy nhìn giống vậy ha?) và anh ấy sẽ hỏi: “Cái gì?” (Cô ấy trông giống Jane Fonda.) (Cô ấy trông giống một ngôi sao.) (Đúng vậy.)

Được rồi, vậy chúng ta sẵn sàng chưa? (Rồi.) Chương trình sẽ thú vị lắm đây. Tôi đã mong đợi cuộc trò chuyện này lâu rồi. Được rồi, chúng tôi muốn thu một mạch, không dừng giữa chừng. Nên chúng ta cứ nói tự nhiên thôi. Đây chỉ là một cuộc trò chuyện. (Vâng.) Chúng ta chỉ có chưa đầy 15 phút, (Được rồi.) và tôi đang làm một băng cassette. Vậy, mọi người đều sẵn sàng chứ? (Rồi.) Bắt đầu nhé.

Vị khách mời tiếp theo trong chương trình Houston Focus sáng nay là một vị vừa được trao Giải Hòa bình Thế giới và là một vị Minh Sư Tâm linh – Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư. Ngài đã được hàng trăm ngàn người xem là một vị Thánh sống, và nổi tiếng trên toàn thế giới, và chúng tôi xin chào mừng Ngài đến với chương trình sáng nay.

Chúng ta, những con người, loài người trên Địa Cầu này có – Ngài du hành khắp mọi nơi – Ngài có nghĩ là con người đang tiến đến một chiều hướng tâm linh cao hơn không?

Master: Có, tôi nghĩ vậy. Bởi vì trong mấy thập niên gần đây, có rất nhiều vị Đại Minh Sư như Ngài Yogananda, hay Ngài Kirpal Singh chẳng hạn, hay nhiều vị Minh Sư khác, từ các trường phái tâm linh khác nhau – nhưng trên thực tế, các Ngài đều giảng dạy cùng một giáo lý, (Đúng vậy.) và nhiều khi, [các Ngài còn dạy] cùng một phương pháp để đạt Tức Khắc Khai Ngộ, mà đó chính là điều chúng ta cần. (Vậy thì, có nhiều con đường [tu], nhưng tất cả đều hướng đến cùng một mục đích?) Vâng, có con đường dài hơn hoặc ngắn hơn. (Vâng, dài hay ngắn thôi.) Có những con đường thẳng hơn, và có những con đường quanh co hơn. (Có sự khác biệt giữa tôn giáo và tâm linh, đúng không ạ?) Không hoàn toàn khác biệt. (Không hoàn toàn. Vâng, tôi biết là nó giống nhau.) Không, không, không thật sự giống nhau. (Vậy là có liên quan nhau thôi, thưa có phải không?)

Lúc ban đầu thì tôn giáo được sáng lập bởi những vị gọi là Minh Sư, và những gì còn lại ngày nay – mà chúng ta gọi là tôn giáo – chỉ là phần lý thuyết trong giáo lý của các Ngài. Và điều bị quên mất, đó là phần thực hành – một phần, cô hiểu không? Ví dụ như, nếu Minh Sư Yogananda còn tại thế, thì cô biết về… Tôi nói về Ngài Yogananda vì cô biết về Ngài. (Vâng, tôi biết.) Các vị Minh Sư khác, có thể cô không biết, nên tôi nói về Ngài ấy cho dễ hiểu. Ví dụ, nếu Ngài còn tại thế, đầu tiên Ngài sẽ nói cho cô biết về giáo lý, bằng miệng, nhưng sau đó Ngài sẽ truyền cho cô một điều khác, mà không phải bằng ngôn ngữ. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Cô sẽ được biết chính mình ngay lập tức, hoặc nhanh nhất có thể. Đúng vậy. Và phần đó phải được một vị Minh Sư tại thế truyền. Cô hiểu không? (Dạ hiểu ạ. Đó là điều Ngài làm, phải không?

Ngài là vị Minh Sư tại thế.) À, tôi nghĩ danh hiệu đó là do người ta tặng cho tôi. (Ngài có thấy mình như vậy không?) Tôi chỉ làm những điều tốt cho mọi người, (Vâng.) và những điều mang lại lợi ích cho họ. Và họ nhận được kết quả trực tiếp và ngay lập tức. Cho nên, tôi nghĩ là mình đang làm đúng việc. (Vâng. Tôi nghĩ có lẽ Ngài đã được chọn để làm điều này.) Có lẽ vậy.

(Vậy, Pháp Môn Quán Âm là gì ạ? Đó có phải là một phương pháp thiền không? Đó có phải là một đời sống tâm linh hoàn chỉnh không? Chính xác thì đó là gì?) Cô hiểu ý tôi không? Thật ra, đó không phải là pháp môn theo cách chúng ta có thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, nhưng vì cần phải gọi đó là pháp môn, nếu không thì mọi người sẽ nói: “Ngài cho chúng tôi cái gì?” (Dạ tôi biết.) Nhưng thật ra, khi tôi, tạm gọi là, truyền pháp môn này cho họ, thì lúc đó chúng tôi không dùng ngôn ngữ, mà chỉ là truyền qua linh hồn – tâm truyền tâm – và không nói gì cả – và rồi người ta tự động đạt được khai ngộ, thông qua đó họ nhận biết chính mình. Họ câu thông trực tiếp với Thượng Đế ngay lập tức. Đúng vậy. Không có lời nói, không có phương pháp nào được quy định cả. Nhưng bất cứ điều gì mà tôi dạy được truyền bằng miệng, giống như: “Quý vị phải sống tốt với mọi người, quý vị không được sát sinh, phải ăn thuần chay, quý vị phải giúp tha nhân, quý vị phải kính sợ Thượng Đế”. Đây là phần lý thuyết, còn phần mà tôi thật sự truyền – Giáo Lý Chân Chính – thì không bằng lời nói. Nó không phải bằng ngôn ngữ. (Vâng.) Đó là Pháp Môn Quán Âm.

(Ngài biết không, ở đất nước này, có lẽ Ngài đã biết là có rất nhiều tín ngưỡng khác nhau, và chúng tôi dường như nhận được mọi thứ qua truyền khẩu và nghi lễ truyền thống (Đúng vậy.) và những thứ tương tự. Vậy có điều gì thiếu sót khi chúng tôi không đi từ bên trong để…) Có. Có thiếu. Nghi lễ, những bài học lý thuyết đều là một phần của hành trình tìm kiếm Chân Lý, nhưng chúng ta phải biết được Chân Lý vượt ngoài tất cả những nghi lễ này. Nghi lễ hay bài giảng lý thuyết Nghi lễ hay bài giảng lý thuyết, chỉ là để nhắc nhở chúng ta tìm ra điều cốt lõi đó, mà điều đó thì không có ngôn từ, (Dạ đúng.) mà chúng ta chỉ có thể biết, nhận thức, chứ không thể diễn tả được. Và sau khi biết được điều đó, thì mình là người hạnh phúc nhất.

(Vì dường như rất khó để tìm ra được một cách thức để người ta có thể chỉ ngồi yên và tĩnh lặng. Lúc nào cũng phải có người nói chuyện với mình hoặc hát cho mình nghe, hoặc là mình hát, (Đúng vậy.) và dường như là phải có một cách nào đó yên tĩnh hơn.) Chắc chắn rồi, đó là cách của pháp Quán Âm. Bởi vì chúng ta luôn nói với Thượng Đế, mà chúng ta không lắng nghe. (Ồ, đúng thật là như vậy! Điều đó hoàn toàn đúng. Quá đúng.) Chúng ta cầu xin Ngài quá nhiều điều mà không bao giờ để Ngài có cơ hội nói chuyện với chúng ta. Vì vậy, Pháp Môn Quán Âm là một cách trực tiếp để lắng nghe Thượng Đế và để biết Ngài muốn chúng ta làm gì hoặc Ngài ban phước cho chúng ta như thế nào, (Vâng.) và chúng ta biết rất, rất rõ ràng, qua từng ngày.

(Thưa, Ngài đạt được khai ngộ ở đâu?) Ở Hy Mã Lạp Sơn. (Vậy ạ?) Đúng vậy. (Thưa, lúc Ngài bao nhiêu tuổi?) Cô có thể đạt được ngay tại đây. (Có phải Ngài đã tu tập nhiều năm?) Tôi nghĩ là lúc tôi hơn 30 tuổi. (Vậy thì Ngài hơi… tôi không biết có nên nói thế này không: như vậy có hơi trễ không?) Phải. (Thật sự là trễ?) Vậy còn hơn là không bao giờ. Có người đã 50 tuổi mà vẫn chưa đạt được khai ngộ đó – nên đừng có mà chê trễ nha.

(Rất đúng, rất đúng. Không, điều đó thật tuyệt. Khi tôi được đọc trước tài liệu về Ngài, tôi đã không ngờ về một người cởi mở, thẳng thắn và cũng rất con người.) Ồ, tôi rất con người đó chứ. (Tuy nhiên, nhiều khi người ta đọc thì họ nghĩ rằng: “Ôi Trời ơi, một Minh Sư tự chứng ngộ”, hoặc: “Ôi Trời ơi, chắc mình không dám nói gì luôn, không dám đùa giỡn gì hết”, hoặc Ngài biết…) À, cô sẽ ngạc nhiên với chúng tôi đó. (Vâng, tôi không biết là bây giờ mình có sẽ ngạc nhiên hay không.) Chúng tôi rất, rất bình thường. Đúng, đúng. Thật ra, cô không biết quan điểm của Thiền tông sao? Quan điểm của Thiền tông Phật giáo – họ nói: “Tâm khai ngộ là tâm bình thường”. Càng khai ngộ thì càng trở nên bình thường.

Ý tôi là, càng là con người, thì càng giản dị. Chỉ là chính mình. (Đó có được gọi là nghịch lý không? Đó có phải là một trong những nghịch lý lớn không?) Đúng vậy, rất nghịch lý. Nhưng đó lại là sự thật. (Đó là sự thật.) Bây giờ tôi mới nhận ra. Tôi đã từng ...nói thế nào nhỉ... (Thánh thiện?) Thánh thiện. Phải, tôi đã rất thánh thiện. Nếu cô muốn tôi thánh thiện hơn, tôi có thể. Tôi có thể tỏ ra thánh thiện một chút, nhưng không làm vậy được lâu. (Dạ không, không, hiện tại Ngài đang làm rất tốt rồi.) Cảm ơn cô. (Tôi e rằng nếu Ngài quá nghiêm nghị, thì tôi sẽ phải là người duy nhất nói chuyện lúc này. Và tôi không muốn điều đó, nên…) Tôi nghĩ là mình không thể như vậy được nữa. Tôi đã từng như vậy. (Nhưng sau đó thì sao? Ngài có trở nên thoải mái với chính mình không?) Có, mình chỉ biết mình là ai, và khi đó mình là ai thì cũng được. Hầu hết mọi người không chấp nhận chính họ. Đó là lý do họ gặp rắc rối. (Ồ, tôi biết. Vậy làm sao mình vượt qua được điều đó?) Hãy khai ngộ và chấp nhận chính mình. Hãy biết rằng mình ổn.

(Khi Ngài nói: “hãy khai ngộ”, nghe đơn giản như: “Này, đi kiếm khai ngộ đi. Ra cửa hàng mua khai ngộ là xong”. Nhưng ý tôi là, điều đó…) Nghĩa là hãy đến gặp một vị Minh Sư mà đã khai ngộ rồi. (Nhưng hiện tại, mấy vị đó không có tên trong Niên giám Điện thoại.) Không có à. À, có thể vài vị có, nhưng… Chúng tôi không quảng cáo khi làm việc này, và không thu một đồng xu nào, không tính lệ phí – trước khi, trong khi và sau khi [truyền Pháp].

Interviewer, Sheree: Ngài có nghĩ rằng nếu một người được ơn gọi để bắt đầu một con đường nào đó – mà tôi thấy điều này thường đúng – thì có phải nhiều khi sẽ có những người được sắp đặt để đến với người đó? Mình sẽ được tiếp xúc với người mà mình nghĩ rằng: “À, thật là thú vị vì hôm nọ mình vừa nghĩ đến điều này, rồi xem kìa tôi đang gặp (Đúng vậy.) Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư ngay bây giờ, (Đúng.) vậy thì trời ơi, có lẽ mình nên nói chuyện với Vị Nữ này.” Có phải đôi khi có xảy ra chuyện đó? Tôi thường hay nghĩ là có.

Master: Đúng vậy, đó là sự an bài của Thượng Đế. (Vâng.) Cho nên người ta có câu: “Khi trò đã sẵn sàng, thì Thầy sẽ xuất hiện”. (Dạ đúng vậy.) Cho nên, sự khai ngộ sẽ đến khi cô thành tâm mong muốn. Không phải vị Thầy sẽ ban cho cô khai ngộ. Bởi vì cô có điều đó bên trong mình rồi. Minh Sư chỉ giúp cô khai mở nó, chỉ cho cô thấy – rằng cô vốn đã khai ngộ, cô vốn đã vĩ đại – nhưng cô phải dành thời gian để nhận ra sự vĩ đại của mình. Và Minh Sư sẽ hướng dẫn cô từng bước một đến sự vĩ đại vốn có của chính cô.

(Chẳng phải là con người có rất nhiều vấn đề hay sao? Tôi nghĩ chúng ta đã xác định là con người nói với Thượng Đế nhiều hơn là lắng nghe Ngài.) Đúng vậy. (Và chẳng phải mình cần phải kiên nhẫn lúc đầu để cảm thấy thoải mái khi vào dòng chảy đó sao?) Đúng vậy. Chắc chắn rồi. Những người mới, những đệ tử mới, chẳng hạn – chúng ta phải dùng từ “đệ tử”, nếu không, mọi người sẽ không hiểu chúng ta đang nói về điều gì. Nhưng thật ra thì không có Thầy và cũng không có trò. Tất cả chúng ta đều là thầy. Tất cả chúng ta đều là con cái của Thượng Đế. Nhưng vì có người nhận biết được điều đó trước, nên họ trở thành thầy. Vì vậy, họ dạy cho những người mới mà chưa nhận biết được điều đó. Giống như trẻ nhỏ vậy. Phải không? (Dạ.) Rồi sau này những người đó trở thành thầy. Còn bây giờ thì, những người mới thường nói nhiều hơn, tò mò hơn, hiếu kỳ hơn, hỏi rất nhiều, dùng đầu óc lý luận nhiều quá. Nhưng sau một thời gian, có thể vài tuần hoặc vài tháng, họ sẽ lắng tâm lại rồi hiểu ra. Họ biết rất rõ tất cả điều này đều vô nghĩa. Và họ hiểu sâu sắc những gì họ biết, đó là như vậy. Họ biết nó là gì.

Photo Caption: Láng Giềng Tốt – Tình Bạn Giúp Bạn Nở Hoa Trong Hạnh Phúc

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần (3/12)
1
Lời Thánh Khải
2025-07-28
1661 Lượt Xem
2
Lời Thánh Khải
2025-07-29
1413 Lượt Xem
3
Lời Thánh Khải
2025-07-30
1312 Lượt Xem
4
Lời Thánh Khải
2025-07-31
1341 Lượt Xem
5
Lời Thánh Khải
2025-08-01
1151 Lượt Xem
6
Lời Thánh Khải
2025-08-02
1161 Lượt Xem
7
Lời Thánh Khải
2025-08-04
1057 Lượt Xem
8
Lời Thánh Khải
2025-08-05
1030 Lượt Xem
9
Lời Thánh Khải
2025-08-06
1381 Lượt Xem
10
Lời Thánh Khải
2025-08-07
753 Lượt Xem
11
Lời Thánh Khải
2025-08-08
757 Lượt Xem
12
Lời Thánh Khải
2025-08-09
842 Lượt Xem
Xem thêm
Video Mới Nhất
Tin Đáng Chú Ý
2025-08-15
397 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-08-15
267 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-08-14
577 Lượt Xem
37:41

Tin Đáng Chú Ý

136 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-08-13
136 Lượt Xem
Lời Thánh Khải
2025-08-13
127 Lượt Xem
Sống Vui Sống Khỏe
2025-08-13
151 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android